Tưởng “bữa tối” là bữa sáng
Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở trong túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mính. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô:
- Xin lỗi, em xuống bến nào?
Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng:
- Còn lâu!
- Xin lỗi, nếu vậy em cho tôi xin… Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối.
- Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được.
- Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm “bữa tối” của tôi.
(ST)
Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010
Thứ Hai, 15 tháng 11, 2010
Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010
Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010
Anh Hai Vợ
Một anh chàng hai vợ, tối đến phải ngủ chung với vợ lớn ở nhà trong, còn vợ bé thì nằm ở nhà ngoài.
Một đêm, trời đã về khuya, cô vợ bé hát:
Đêm khuya, gió lặng sóng yên,
Lái kia có muốn, ghé thuyền sang chơi.
Anh chồng muốn ra với vợ bé, nhưng bị vợ cả ôm giữ, mới đáp rằng:
Muốn sang bến ấy cho vui,
Mắc đồn bến gác khó xuôi được dòng.
Nghe thấy vậy, chị vợ cả liền hát:
Sông kia ai cấm mà lo,
Muốn xuôi thì nộp thuế đo rồi xuôi.
Cô vợ bé đáp:
Chẳng buôn chẳng bán thì thôi,
Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì.
Chẳng hiểu sau đó anh chồng có "xuôi" được không?
ST (Cổ tích VN)
Một anh chàng hai vợ, tối đến phải ngủ chung với vợ lớn ở nhà trong, còn vợ bé thì nằm ở nhà ngoài.
Một đêm, trời đã về khuya, cô vợ bé hát:
Đêm khuya, gió lặng sóng yên,
Lái kia có muốn, ghé thuyền sang chơi.
Anh chồng muốn ra với vợ bé, nhưng bị vợ cả ôm giữ, mới đáp rằng:
Muốn sang bến ấy cho vui,
Mắc đồn bến gác khó xuôi được dòng.
Nghe thấy vậy, chị vợ cả liền hát:
Sông kia ai cấm mà lo,
Muốn xuôi thì nộp thuế đo rồi xuôi.
Cô vợ bé đáp:
Chẳng buôn chẳng bán thì thôi,
Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì.
Chẳng hiểu sau đó anh chồng có "xuôi" được không?
ST (Cổ tích VN)
Hai Anh Em Làm Ruộng
Hai anh em làm ruộng chung với nhau, tới lúa chín, thằng anh nói em rằng:
- Tao lấy khúc ngọn, chia khúc gốc cho mầy!
Thằng em nói:
- Chia như vậy, sao công bình?
Thằng anh nói:
- Sao không công?
Qua sang năm thì mầy lấy ngọn, tao lấy gốc, bởi vì mày làm em phải ăn sau.
Thằng em cũng nghe lời.
Qua năm sau, trời sa mưa dông, thằng em thúc làm ruộng, thì anh nói rằng:
- Năm nay tao coi mòi ruộng thất thu, thôi để đất trồng khoai xong hơn.
Nghề khoai thì củ ở dưới gốc, té ra hai năm cũng một mình thằng anh hưởng lộc.
ST (Cổ tích VN)
Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)